Chuyến Tàu Việt Titanic 04/7 là câu chuyện ngắn viết về dự đoán vận nước Việt Nam trong hiện tại và tương lai 10 tới sẽ thế nào. Câu chuyện được lồng ghép bằng nhiều ý tưởng nên không tránh khỏi nhiều thiếu sót. Mã Đắc Khoa trân trọng, cám ơn quý độc giả theo dõi.
Chuyến Tàu Việt Titanic 04/7– viết vào ngày 30 tháng 6 âm lịch năm tân sửu 2021, chia làm 5 phần ( 5 part).:
- Phần 1 ( part 1): Khởi Hành
- Phần 2 ( part 2): Hội Chợ Phù Hoa
- Phần 3: ( part 3): The Godfather – Chính trị là gì ?
- Phần 4: ( part 4): Rose tên một loài hoa Hà Thành.
- Phần 5: ( part 5): Tình yêu và quyền lực.
Phần 1 Chuyến Tàu Việt Titanic 04/7 : Khởi Hành
Chúng ta là lữ khách trên đường đời, qua hết chuyến tàu này đến chuyến tàu khác. Cứ 5 năm một lần định kỳ trẩy hội, họ xếp vé, phân lô, kê ghế, đặt chỗ… giới thượng lưu ở khoang hạng nhất.
Thứ dân cũng được lên tàu, giá có rẻ hơn, chen chúc ở khoang hầm, chất lượng tương xứng với giá tiền và địa vị. Chuyến đi này là tương lai cho họ “ chết vì đói nghèo đáng sợ hơn cả dịch bệnh “
Các chuyến trước, họ được đặt tên rất kỹ lưỡng, như muốn nhắn nhủ, gửi thông điệp đến với thượng đế. Như “ Đổi Mới “ Tây không hiểu khái niệm, ngôn từ của ta, nên đặt và gọi phát âm lơ lớ “ DOI MOI “, cái hay, lạ thường cuốn hút. Chuyến sau “ Kiến Tạo “ tây ta cũng trầm trồ. Kiến là loài vật chăm chỉ, có tính đồng loại cao và kỷ luật. Chỉ 1 tổ kiến nhỏ có thể làm sụp đổ một tòa nhà trọc…
Và lần này, chuyến tàu hơi vội, chưa kịp đặt nick name cho nó. Tôi là thùy thủ nhỏ nhất trong đoàn, và lần đầu được viễn dương. Tôi đặt tên cho nó đánh dấu lần đầu đi viễn du “ chuyến Tàu Việt Titanic 04/7” .Cũng như mọi người, tôi háo hức, khát khao, kỳ vọng sẽ đến chân trời, vùng đất mới, có ánh dương chói lòa, con người sống với nhau hòa đồng, tình thân, công băng và văn minh. Bác thuyền trưởng (Mr. Captain) hay nói với tôi vậy. Tôi kính “ TRỌNG “ ,quý mến, thần tượng thuyền trưởng lắm và hay gọi bác là Bác Cả ( Cả viết tắt Captain).
Lần này Anh Giang – Còi Tàu vang lên thông báo sớm hơn thường lệ.
*ghi chú: 4 là tượng quẻ Tốn ứng vị trí đông nam trái đất, Việt Nam có 7 nét là tượng quẻ Đoài, 4-7 ( Tốn – Đoài) xếp theo Hậu thiên bát quái.
Phần 2 Chuyến Tàu Việt Titanic 04/7 – Hội chợ phù hoa
Jack là chàng trai trẻ tuổi đôi mươi, tôi và cậu bằng tuổi nhau nên chơi rất thân. Jack sinh ra ở vùng miền tây, tía ( cha) người Bạc Liêu, má ( mẹ) con gái Cần Thơ ( cần cù và thơ mộng).
Nên nhìn cậu có sự cuốn hút đến lạ kỳ lắm. Thừa hưởng tính cách có chút lãng tử, phiêu bồng của xứ Hắc – Bạch công tử vang danh, cộng với tinh túy của trời đất vùng gạo trắng, nước trong, ngọt ngào, thanh mát, thơm thơ của xứ dừa.
Cậu tuổi Thìn, mệnh có Thiên Cơ – Thiên Lương ( miếu địa) tại cung thìn, lại thêm trong tam hợp mệnh có Văn Xương- Văn Khúc – Ân Quang – Hoa Cái – Hỷ – Quyền – Khoa, đặc biệt có 2 bộ sao quan trọng Tuế – Hổ – Phù và Mộ – Vượng – Tràng Sinh.
Cậu nổi tiếng, vang danh lắm, đẹp người ( Cơ – Lương– Xương – Khúc: cơ thể có múi, người cao ráo), thông minh ( Xương- Khúc- Khoa -Quyền), hài hước ( Hỷ thần), văn thơ, câu cú, đàn hát… ông già, bà cả, mấy đứa con trai bằng tuổi mê cậu lắm, chứ đừng nói chi đến: mấy chị, mấy em tuổi mới biết yêu ( Cung Thiên Di: giáp Đào – Hồng).
Buồn một nỗi là nhà cậu nghèo, nghèo lắm. Lắm đưa độc mồm, “ mày là thiên thần lạc lối.. “
Cái tính Thiên Lương nên hay chơi, thích vui hơn học, mặc dù cũng thuộc dạng học 1 hiểu 10. Nhiều lần mẹ cậu khóc, vì những trò phá nghịch, đầu têu cũng như việc học hành điểm số trên lớp. Cậu thương mẹ, sửa đổi bản thân, cố gắng chăm chỉ thi đậu đại học trên Sài Gòn, rồi kiếm tiền nhiều nuôi mẹ, nhưng vận may không đến với Jack như mọi lần…
Bộ sao Thái Tuế ( làm chủ) và bộ Tràng Sinh ( cơ hội lớn) thôi thúc Jack tìm con đường mới, cô BA hay nói: “ mày đẹp, có khiếu làm showbiz “…sau bao đêm trăn trở suy nghĩ về mẹ, về cái nghèo về phận số tương lai cuộc đời.
Jack đã quyết định mua vé lên tàu 5 năm mới có một lần. Với số tiền ít ỏi và địa vị của mình cậu chỉ được khoang hạng 2 ( bét), cậu nghĩ: “ mua được là may, dịch bệnh thế này… lên được là có Hy Vọng” Chuyến Tàu Việt -Titanic 04/7 ”
Khoang hạng nhất là nơi dành cho những vị quan – khách vip nhất cùng gia đình họ. Giới tài phiệt, chủ doanh nghiệp lớn, giới loby ( môi giới chính trị, kinh tài), người Việt, người Hoa Kiều, Việt Kiều ( Hoa Kỳ, Âu châu, Úc Châu, Thái, Lào, Cam, Miên ) cũng đều có mặt.
Đặc biệt giới “ chính trị gia “chup bu quyền lực, người đã nghỉ hưu hay còn tại vị, mới thăng quan trong kỳ “ đếm lá ăn tiền vừa rồi”.
Cụ Nguyên Du xưa tinh quái, mượn truyện TÀU làm thơ, số phận “ KIỀU” gian ( gian hùng) và truân ( quẻ Truân trong kinh dịch).
Nói là chính trị gia là gọi cho có, chứ lứa đó không ai biết làm chính trị. Bác Cả ( Captain ) tôi bảo vậy.
Khoang hạng nhất dành cho các quan khách lớn, có 2 tầng. Tầng 1 là để nghỉ ngơi, tầng 2 là nơi giao lưu, tiệc tùng, khiêu vũ đặc biệt là lễ hội hóa trang. Dân thường, phục vụ tàu thì ở khoang hạng 2 ( khoang hầm), chật trội, nóng nực.
Một quy định bất di bất dịch, hạng 2 không bao giờ được lên trên đó cũng như lên mặt sàn tàu ngắm cảnh và hít khí trời tươi mát. Không được ồn ào, tụ tập, bày tỏ quan điểm… đó là quy ước của Thuyền Trưởng.
Thuyền vẫn đang rẽ sóng ra khơi, cơn gió nhẹ, cùng nhiều ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, đúng là thiên thời địa lợi nhận hòa, quyện vào trong khoảnh khắc này.
Trên tầng 2 thiết kế rất đẹp, một mặt sàn rộng để tổ chức “ Lễ Hội Hóa Trang” có gác lửng là nơi kín đáo trò chuyện về quốc gia, thế giới.
Những chùm đèn pha lê, long lanh như viên kim cương được chạy dọc theo chiều dài của thuyền, dưới nên được trải thảm nền đỏ, thêu hoa “Hướng Dương, hay hoa Đồng Tiền gì đó “. Tôi không giỏi về hoa nên không phần biệt được, có lẽ nó biểu tượng cho quyền lực và đồng tiền.
Trần của khoang VIP được vẽ rất kỹ lưỡng, lấy phong cách của cung điện mùa đông bên Nga, hình như tác giả tên Lê Lê gì đó khó đọc, chẹo cả mồm.
Nhưng bức tranh có hồn và tả thực, lấy hình thần biển CẢ đang ngự trị tay cầm đinh BA quyền lực. Các nàng tiên cá vây quanh gẩy đàn, những chú cá nhiều mầu sắc lấp ló trong rặng san hô.
Nhạc đã được bật lên, thức ăn thì Đạm Bạc lắm ( nhiều đạm và đặt trên đĩa bạc). Các món ăn: Ta, Âu, Tây, Tàu có cả. Chuyến này Bác Cả chiêu đãi, hiếm khi “ Người sĩ phu Bắc Hà lại nổi hứng như vậy, phải chăng chuyến này bác thắng lớn, sẽ lưu dấu ấn để đời mình cho lịch sử nước Việt, cho chính giới biết thế nào là làm chính trị.
“ Kể về bác Cả, tôi vô cùng kính Trọng, người đặc biệt cửa trường hợp đặc biệt, có dịp nào đó nhờ tác gia đại tài M. De Cervants viết mới hợp: Chàng Don –Ki-Ho-Te xứ Đông Hội”
Tiệc đã bắt đầu mọi người đến đông đủ rồi, mấy em lễ tân nữ ( PG), tiếp tân nam ( PB) làm việc bưng bê, mua vui mà toát mồ hôi, lần này chọn kỹ lưỡng, từ vóc dáng, khuôn mặt… mà cũng đều là hạng có tiếng trong giới hoa hậu, người mẫu.
Các cậu choai choai đang phấn khích, gào thét cùng điệu dập dình của DJ nhạc Sàn Chứng Khoán mix bài “ Lên nóc nhà bắt con gà và Bay “ ca sĩ Thu Minh hay trực tiếp đêm nay.
Đúng là giới trẻ, họ luôn hiếu động tạo không khí lễ hội thêm vui nhộn, “ quẩy lên anh em ơi, hãy hò cùng tôi nào.. “ – Thanh niên mặc vest khá điển trai, làm chủ cuộc vui bắt nhịp đồng thanh 1100… 1200…1239..1400 không là 1425… có mấy đưa lô nhô gào to tới luôn 1800 đi anh Trà ơi.
Mấy quý bà, quý cô cũng theo dõi và cười ồ lên. Họ là vợ của các ông chủ lớn về bất động sản, tài chính, ngân hàng, y tế … gọi là giới Tài Phiệt. Họ cũng phụ giúp chồng bằng nhiều cách khác nhau, tưởng chỉ có ở trong phim ” Trò Chơi Vương Quyền”.
Do tuổi tác họ và xuất thân họ khác nhau: có người từ tầng lớp tri thức, gia đình con nhà nòi trong Chính Giới cũng như Kinh Doanh. Có người thừa hưởng quyền lực từ thế hệ trước, có người xuất thân nghèo đi lên từ hai bàn tay trắng. Nhưng lứa sau thì không bằng vậy, toàn là người mẫu, ca sĩ, hoa hậu… Nên với bản tính phụ nữ, nhiều người bằng mặt mà không bằng lòng.
Nay thời thế đã khác, Kinh Thương và Chính Trị trở lên phức tạp hơn, cần khôn ngoan hơn. Các Phu Nhân cũng hiểu ý của chồng, các bà nhìn cá đứa trẻ với ánh mắt trìu mến. Tình yêu, hôn nhân gia đình thứ thuần khiết của tạo hóa ban tặng cho loại người, được bôi đen bởi quyền lực, địa vị và tiền bạc. Trong đó có Rose.
Phần 3 Chuyến Tàu Việt Titanic 04/7: The Godfather – Chính trị là gì ?
Trên tầng lửng là nơi dành cho các quý ông đích thực.Trên này ngắm được không gian yên tĩnh của biển đêm, với vô vàn vì sao lấp lánh. Ở Hà Nội hay Sài Gòn đi nữa cũng không có được khung cảnh đẹp như này. Tĩnh lặng, gió nhẹ mơn man, có vị mặn của biển CẢ. Các cụ hay nói con người có số, và được sắp đặt bởi những ngôi sao trên bầu trời.
Bên trong là không khí lễ hội đang rộn ràng, cười nói, hát hò, tiếng nhạc sập sình. Ở đây như đứng giữa ranh giới giữa Âm ( bóng tối) và Dương ( ánh đèn), yên tính – ồn ào, bình yên – vội vã… Những quý ông họ thích chỗ này là vậy, từ trên cao nhìn xuống được tất cả, ánh nhìn vờ vĩnh, hành động giả tạo, cái cười khanh khách của tiểu nhân…
Họ cũng nhâm nhi điếu xì gà, tay cầm cốc rượu Whisky. Họ thích rượu ta, ngâm lâu năm trong chum hơn, nhưng hôm nay có nhiều chuyện quan trọng. Kìa Tam Sư ( 3 con sư tử) đang đến, sau khi qua chào hỏi, bắt tay mọi người ở tầng dưới.
Trước hết ngài Tể Tướng mới lên hồ hởi, chào mọi người, chúc mừng các anh ngân hàng năm nay đã lên Sàn thành công. “ Nợ xấu “ chỉ là những con số, những bọt xà phòng, được hòa tan trong nước. Mọi người cùng cười và cám ơn chúc tụng, nâng ly.
“ Bác lên lần này chúng em mừng quá “ một tay Bất động sản xuất thân miền bắc, nét mặt ranh ma.
Một Sư khác tỏ ra khó chịu “ Mẹ nó, nói thế hồi đó ông ngồi không ah “.
Bác tin Thầy Tử Vi lắm, Thầy số nói bác là ngôi sao đang lên, bác là định mệnh của đất nước. Quả thật mọi việc bác làm như người đùn đẩy, tên bác như ông trời an bài sẵn, mùa Xuân hi vọng ( Vận nước Việt cung an Thân vào cung Phúc Đức không có sao chiếu)… bác mơ về một ngày, làm Tổng Đà Chủ thống lĩnh quần hùng, bác nghĩ ngày đó không xa…
Sư thứ ba lên tiếng với giọng ôn hòa, tiếng vang như chuông chùa. “ Mọi khó khăn sẽ qua, đảng Dân Chủ luôn là bạn với chúng ra, các phái đoàn ngoại giao sẽ viếng thăm liên tục giữa hai bên, họ sẽ tài trợ cho mình nhiều hơn nữa, IFM đã mở hầu bao, sẽ dành ưu ái tốt có Việt Nam, EU, Nhật, Hàn luôn cần cái chúng ta có…”
“ Thế tình hình Trung Quốc và Biển Đông sẽ sao ?” mọi người cười ồ lên. Có ông không nhịn được cười sặc cả rượu, hình như ông này là Hoa Kiều.
Hoa Kiều là thế lực mạnh nhất hiện nay, đang có sức ảnh hưởng đến kinh tế với chính trị. Giữa đối nội cũng như đối ngoại.
Các ông cũng kiếm được một mớ từ việc nhập khẩu Pin Năng Lượng mặt trời về nước. Khi thế giới đang thừa mứa vì Tầu sản xuất quá nhiều nhờ nhân công và công nghệ, một đống hàng tồn kho, các ông nhập về với giá cắt cổ cùng với đó là các abc và xyz khác…
Ông sư thứ 3 tác phong của ông rất hợp với vị trí hiện nay, trong kỳ đếm ghế, xếp số ông là nhân tố bất ngờ. Các giới kháo nhau ông sẽ ngã. Nhưng không ông thăng chức, mà chức “ Bảo Mẫu “ này cũng nhàn mà AN. Ai cũng bất ngờ với tình hình Bầu –Đá như vừa rồi, tưởng ở mà bị đá, tưởng đội đá ở Côn Đảo mà được Bầu. Mọi người bảo đó là kỳ lạ…
Mỗi Bác Cả là tôi là biết. Vì bác làm thuyền trưởng, luôn ở vị trí cao nhất của con tầu, cao hơn giới ở tầng 2 vả về trí tuệ, kinh nghiệm và tuổi tác.
Bác thuyết giảng cho tôi nghe về triết học về con người:
- Khi họ đói rách, ngoài cơm ăn, áo mặc họ không nghĩ gì hơn, thỏa lấp và giới hạn nhu cầu họ là con mèo ngoan có 2 chân, sinh ra quyền lực cơ bản cho ta.
- Đứa khôn ngoan hơn, chúng tìm và khám phá sức mạnh ma lực của đồng tiền, quyền lực nâng cao.
- Số Ít hơn, khi quá nhiều tiền, cần có địa vị hình thành lên quyền lực lãnh đạo.
- Và tốt cùng của địa vị, tiền, quyền là nhu cầu tôn thờ, thần thánh hóa cá nhân. Cái tài cái trí được sánh ngang với các hiền triết, vị lãnh tụ sống vĩnh hằng, trường tồn cùng thời gian. Đó là ý nghĩa làm chính trị gia.
Xã hội loài người tiên tiến đi theo các bước như trên. Dân việt hay thích đi tắt, đón đầu, thành ra đi ngược chiều với dòng chảy, vào lại ra, ra lại vào.
Họ chạm ngưỡng đến cái tột cùng của nhân loại cần, rồi họ quay đầu chui vào bóng tối đi tìm những điều CƠ BẢN CỦA CUỘC SỐNG.
Tôi say sưa nghe bác nói, giọng bác, trong, rõ, sắc nét, khi trầm khi bổng. Nhiều người nói bác là thầy giáo (điều) thì đúng hơn.
Bác lấy đó làm lời khen, dân tình, thế thái đang rối ren, trong ngoài lục đục, như đứa trẻ hư quên lời cha mẹ. Bác phải làm thầy, dạy bảo, dẫn dẵn, chọn hạt giống đỏ, đội ngũ kế cận có năng lực, thấm nhuần tư tưởng như bác, thì bác mới yên lòng. Còn sức khỏe là bác còn cống hiến công việc thuyển trưởng của mình. Tàu sẽ đi về đâu nếu không có bác.
Bác Cả là người may mắn nhất cuộc đời, đùn đẩy thế nào, ông của bác lại được gặp thầy phong thủy Tàu điểm huyệt đế vương cho con cháu. Vùng đất được thế thủy vượng, mạch sông Hồng đến chỗ đuôi con Quy rẽ nhánh thành sống Đuống, ôm vào xã Đông Hội ( quê bác Cả), xã Lại Đà và xóm Trại, chạy uốn lượn tụ tại Chí Linh chỗ có Ngũ Giang hội về. Có nhánh sông nhỏ mà chạy thẳng tuột qua mộ các cụ là sông Ngũ Huyện Khê ( Ngũ Huyệt Khết).
Thủa nhỏ nhà nghèo nhất làng, ai cũng coi thường. Được tính hiếu học, không ngại đi bộ xa đến trường. Vào thời mù chữ, có chữ là gặp thời… Bác cảm thấy may mắn và biết ơn đảng lắm, thay đổi cuộc đời số mệnh của bác và gia đình. Và bác vẫn giữ đến khẩu quyết của vị thầy phong thủy người Tàu khi xưa truyền cho ông. Bác lấy đó là kim chỉ nam định hướng tư tưởng cho cuộc đời và vận nước.
Bác lại hỏi tôi: Làm chính trị là gì ?.
Bác cũng thừa hiểu là tôi không biết câu trả lời. Bác hơi cười và ánh mắt nháy lên điều thích thú.
Bác hơi lắc nhẹ tay lái, thuyền có chút chao đảo. Mọi người từ tầng thượng lưu hạng nhất đến khoang hạng 2 cũng hoang mang, có tiếng la két có mấy bà phụ nữ.
“ Làm chính trị là thế đó “
Tôi mới mừng thầm, nhỏ như tôi mà gặp, lắng nghe bác chia sẻ về cuộc đời, quyền lực và nghệ thuật làm chính trị. Bác mong ước điều cao xa, thứ thuộc về chân lý, mục đích, niềm tin về con đường bác đang đi, đang cầm cờ, bánh lái cho con thuyền dân tộc.
Phần 4 Chuyến Tàu Việt Titanic 04/7: ROSE- Tên một loài hoa Hà Thành
Rose là con gái út của gia đình thượng lưu. Cha mẹ cô đều nổi tiếng về bất động sản không chỉ ở Việt Nam. Bạn bè hay gọi cô là cô gái tỷ đô. Cô chỉ cười. Mẹ cô là con gái làng Bưởi. Cô thừa hưởng các nét đẹp của mẹ, nét đẹp này khó định nghĩa, khó tả, không nhìn bằng thị giác, hay dùng từ chung là người con gái Hà Thành. Dáng người, khuôn mặt, mái tóc, giọng nói và phong thái của người kinh đô nghìn năm văn hiến xưa.
Cha cô quê gốc ở Hà Tĩnh, ông cô là cách mạng lão thành, nhưng bố cô không đi theo đường quan lộc mà ngã rẽ sang kinh thương. Rose thừa hưởng sự khôn ngoan và kín hẽ của cha, nét đẹp của mẹ. Lần đầu tiên cô đi cùng cha mẹ xa thế. Mấy đưa bạn cô quen cùng đi trong lần này, nên không có gì lạ lẫm. Nhưng không khí ở đây ồn ào, khó thở… những tiếng cười, tiếng nhạc làm cô đau đầu.
Đám thiếu gia, công chúa bénh bèo thì kheo xe, đồng hồ, đồ hiệu, nào du lịch, giao lưu cùng lứa bên Hàn, Hồng Kong… Hoặc đi chơi ở Dubai, Pari, Lasvegas… giao tiếp và cách tiêu tiền của chúng làm cô cũng giật mình, lè lưỡi.
Sang nói chuyện, làm quen với mấy anh chị trên tuổi làm cô thích, họ học ở Tây Âu và Hoa Kỳ, góc nhìn họ khác so với hồi cha mẹ chúng hiện nay đi học ở Đông Đức, Nga, Tiệp… tiêu chuẩn lứa thanh niên xung sức, đầy nhiệt huyết kiếm tiền, thể hiện quyền lực con nhà nòi. Đó là chiêu chuẩn 5K.
Không phải 5K của bộ Y Tế đâu ạ.
Với giới thượng lưu thì dịch bệnh là cơ hội lớn, họ bắt nhịp theo vòng quay của quy luật Kinh Tế & Chính Trị thế giới. “ Não người ngày càng phẳng, thì những ngọn núi quyền lực càng cao và chắc chắn” tiêu chí 5K là gì?
Knowledge: Kiến thức
Keen: Sắc bén
Knot: tâm điểm của sự chú ý
Kols: tận dụng giới truyền thông, người có ảnh hưởng truyền thông.
Knock: hạ gục mạnh những kẻ ngáng đường.
Những điều này làm cô thấy sợ, trong đó có vị hôn phu của Rose đang bàn luộn sôi nổi về vấn đề này.
Là con út, có nhiều nét giống mẹ cô khi còn trẻ. Bố cô yêu và chiều lắm. Ông rất hạnh phúc vì cô là đứa trẻ ngoan, khiêm tốn có tình yêu thương với mọi người.
Gia đình đang sắp đặt chuyện hôn nhân cô với gia đình “ một thái tử đỏ”- “ Những người trẻ họ có thời gian hơn là lứa già”. Bố cô nói vậy khi trò chuyện về chính trị. Chuyện hôn sự, cô không nói gì, vì cô thông minh và hiểu chuyện.
Tối nay cô cảm thấy khó chịu, cần ra ngoài, cần yên tĩnh, cần chút gió, cần tìm một vì sao lẫn lối đêm nay…
Phần 5 Chuyến Tàu Việt Titanic 04/7: Quyền lực và tình yêu
Xu hướng toàn cầu hóa, diễn ra nhanh và mạnh hơn. Các quyền lực mới BIG 4 ( số 4: ký hiệu $ trên bàn phím) dần ảnh hưởng sắc nét trên thế giới. TẬP biết và lo sợ những con cọp đang lớn lên từng ngày, cần “ dạy cho chúng một bài học”.
Chuyến tàu này đang chạy dọc 5 Châu ( 5: là % ăn chia), 4 bể ( 4: $). Tương tác và học hỏi với thế giới bên ngoài. Giới tinh anh cũng vận hành theo cách đó.
“ Nào ta bắt đầu thôi “ – Một Sư hùng dũng nói, đó là tác phong của vị Tể Tướng.
Cuộc họp cũng như mọi kỳ, chỉ có những cá nhân có tầm ảnh hưởng đến đất Việt mới được phát phiếu mời. Nhưng lần này có khác một chút đó là BÍ MẬT.
Điện thoại cá nhân được bỏ ở các khay mạ vàng đặt sẵn bên ngoài. Đội cận vệ dùng thiết bị quét sóng, khắp người và dò sóng, phòng có thiết bị nghe trộm hoặc định vị không.
“ Vách thường có tai, cẩn thận là đức tính tốt của người Nhật, ta nên học “ Sư thứ 3 vẫn giọng ôn tồn nói. Mọi người mỉm cười.
Cửa khép, nhân viên, vệ sĩ, an ninh chỉ đứng ngoài, gọi khi cần.
Bác Cả tôi biết đó là gì, không cần người thì thâm sau cuộc họp. Thử hỏi 15 kinh nghiệm, xếp, ghế, kê phiếu bác luôn ở vị trí tột cùng của quyền lực. Mà đặc biệt hơn BÁC là Chính Tri Gia Thực Thụ “ tôi nghĩ vậy”, và nay nắm 2 BỘ là đủ.
Gió thổi nhè nhẹ, bác vặn to âm thanh lên một chút, nhâm nhi ấm trà Ô Long tôi pha. Bác nói âm nhạc dân gian là cái hồn của đất nước, câu ca ngữ điệu, luyến láy làm say mê lòng người. Mỗi vị thuyền trưởng đích thực phải yêu nó. Bác tôi thích HÁT – CHÈO ( có lẽ hát và trèo thì đúng hơn, vì bác tuổi Thân).
“ Lái trước bác, nó thích hát Ả ĐÀO “ bác nói.
—-
Chợt đã 23 giờ sang canh tý, ngày tý – hình như là ngày mùng 1 tháng 7 âm lịch.
Jack không ngủ được vì chật chội, và nóng bức ( phía dưới là khoang máy). Cậu biết quy định của thuyền trưởng, nhưng ai nỡ trách mắng một thiên thần.
Jack cầm cây đàn ghi ta bước lên boong, thầy tử vi họ Mã bảo:
“ Cung Tài Bạch cậu có Thiên Đồng – Thái Âm có thế Đế Vương, an tại cung tý. Mày là người có tài ca hát cần được bọc lộ TÀI NĂNG, Đồng là thần đồng, là đồng lòng, là đồng căm cộng khổ. Thái Âm là nữ và cũng là ban đêm “
Điều đó làm cậu nhớ lại, hôm nay là Thái Tuế ngày hôm nay tại cung Tài, thúc cậu thể hiện tái tài của mình- chỉ có “ những ngôi sao và biển cả mới hiểu lòng tôi”.
Một làn điệu huýt sáo, chàng bắt đầu tấu lên khúc hát tự tình.
“… Một ngày nào đó… nếu ánh dương sẽ không còn
Loài người chìm trong đêm giá băng
Và tình người sẽ tan biến như là giấc mơ.
Yêu đương chỉ còn trong dĩ vãng.”
…
“ Em bên anh vẫn cô đơn “
Một giọng nữ miền bắc, thanh và ngọt ngào vang lên phía đằng sau lưng cậu, cô tiến đền chậm và nhẹ nhàng và khẽ mỉm cười.
—
Cô bước ra khỏi phòng tiệc, bỏ lại sau lưng sự ồn ào, náo nhiệt, phù phiếm, giả dối. Rose thích ở không gian ngoài, tuy hơi lạnh một chút, nàng thấy thoải mái, tĩnh tại.
Những vì sao lấp lánh trong đêm, chạy dọc trên bầu trời là dải ngân hà, ngăn cách chàng Ngưu lang, nàng Chức nữ ( chòm Ngưu lang và Chức Nữ).
Rose thấy một chàng trai trẻ, tay cầm đàn, tựa lưng trên cột thuyền, hát một bài cô thích nhất, ấn tượng mãi khi còn nhỏ.
Jack cũng cười, gió làm bay mái tóc phiêu bồng, lãng tử, tiếp tục đàn và hai người cùng hát.
“Một ngày nào đó… nếu ánh dương sẽ không còn
Loài người chìm trong đêm giá băng
Và tình người sẽ tan biến như là giấc mơ.
Yêu đương chỉ còn trong dĩ vãng
Em bên anh vẫn cô đơn
Em xa anh dù gần.
Con tim ta như đá lạnh
Buốt giá…
KHÔNG !
Anh sẽ như BÌNH MINH.
Xóa tan lạnh lùng trong băng giá
Như ánh sáng ánh mặt trời
……
KHÔNG
Anh sẽ như BÌNH MINH.
Xóa tan lạnh lùng trong băng giá
Yêu em mãi như mặt trời …
Với trái tim.., trái tim cháy yêu thương.
—-
Có một thứ tình yêu thật kỳ lạ. Người ta hay gọi là duyên nợ. Không hẳn như tình yêu sét đánh. Đó là sự đồng điệu từ con tim. Không cần đến lời yêu thương, thổ lộ ngọt ngào, hay tiền tài địa vị, danh vọng và quyền lực.
Một thứ tình yêu sơ khởi thủa hồng hoang của Cha Trời và Mẹ Đất, Hòa quyện, hút nhau mãnh liệt của Âm và Dương rồi biến hóa tứ tượng ( Thái dương, thái âm, thiếu dương, thiếu âm) phân ra đông, tây, nam, bắc.
Các cụ xưa thường nói, con người ta có 3 thứ: Thân Xác – linh hồn – Phách.
Có 3 thứ đó con người mới có cảm xúc. “ Hồn Lỡ Sa Vào Đôi Mắt Em” có lẽ linh hồn hay trú ngụ ở mắt. Ban ngày Thân xác hoạt động và Phách ( linh giác) hoạt động về đêm.
Và đêm nay Rose và Jack, Chàng Ngưu Lang, nàng Chức Nữ duyên tiền định ngàn năm mới gặp nhau.
Cơn gió lạnh từ PHƯƠNG BẮC thổi làm cô lạnh và sợ. Chàng kéo cô ghé sát vào bờ vai hơn một chút.
—
Bác Cả cũng cảm thấy cơn gió Phương Bắc này lạ quá, các chuyến khác, tầm này không vậy.
Bác lên giọng” Mày chạy lên mũi tàu xem có vấn đề gì không ?”
Tôi tức tốc, phóng từ khoang lái lên mũi còn thuyền, tròn mắt lên kinh ngạc và sợ hãi….
Với những tay cự phách, kinh nghiệm và trực giác luôn quan trọng. Gió nổi lên bất thường, mang theo khí lạnh chết chóc. Liếc nhìn lên Ngôi Sao Bắc Đẩu chiếu mệnh mình. Nhưng lần này mây đen che mất, cố gắng nheo mắt cũng không thấy…
“ Mày thấy gì chưa ?” bác hỏi.
Tôi giật mình và lắp bắp, cố gào thật to và rõ từng chữ:
“ T W ..O …I..C..E…..” ( Two ice: 2 tảng băng )
Bác hỏi to : “ CÁI ….GÌ ??
Tôi lại gào to và nhanh hơn, gấp quá rồi:
“ T W O ICE “
Bác Cả tôi đã có tuổi gần 80, thính lực còn tốt nhìn mặt và thấy bụng của những kẻ gian hùng. Thính lực bác tốt lắm “ Giọng nói biểu hiện của tâm can “. Hôm nay ngày gì ? mà thính lực hơi kém, mắt bác giật LIÊN hồi.
“ Hôm nay ngày 1/7 âm, ngày tý. Vận nước có Thất Sát ( mất mát, chia cắt) tại cung Bào ( cung anh em).
“ Hình như nó nói TWICE ( gấp đôi) – tăng tốc lên, đúng phải đi nhanh hơn, dạo này bác thấy hơn mệt, tay phụ tá đắc lực và được bác tin tưởng nhất nay đã về chăm mẹ già… việc thì nhiều, xong chuyến này bác cũng tính chuyện nghỉ….” Bác nghĩ.
Bác Cả truyền lệnh “ Các anh em, tăng tốc lên, BỎ CỦI VÀO LÒ…, BỎ NHIỀU CỦI HƠN NỮA… nhanh lên “
Bác ấn mạnh nút ĐỎ trên bảng điều khiển, cầm chắc tay lái.
Con Tàu Việt Titanic 04/7 đang lao nhanh vun vút vào 2 tảng băng trôi lớn nhất thế giới, chúng có tên gọi: Hoa Kỳ và Trung Quốc.
Những con cá mập luôn đánh hơi được, món chúng thích.
Rạng sáng những chú chim mòng biển, lông trắng tinh khôi, có bữa ăn no. Dịch bệnh làm chúng đói… mắt chúng đỏ dần, đôi cánh sậm đi, máu người đang chảy trong huyết quản chúng, sau người ta hay gọi là loài chim Kền Kền biển.
Có lẽ đó là quy luật DỊCH ( dịch bệnh hay kinh dịch, hay dịch chuyển, tôi cũng không biết nữa) !
……
“ Trích trong tác phẩm phim: chuyến Tàu Việt Titanic 04/7 của đạo diễn James Cameron, gửi MÃ ĐẮC KHOA “
Nhạc Phim: Nếu điều đó sảy ra. !
Theo dõi trang fanpage cá nhân: https://www.facebook.com/madackhoaofficial/